menu search
face
Câu nói này có liên quan gì đến con sư tử và địa danh Hà Đông mà lại ví như vậy?
thumb_up_alt 5 thích
add_commenttrả lời autorenew ngẫu nhiên

1 Câu trả lời

Khi người ta ví ai đó như Sư tử Hà Đông thì ở đây là ám chỉ tính hung hãn, ghen tuông của người đàn bà, cái oai dữ của người vợ cả.

Điều này xuất phát từ một điển cố bên Tàu:

Theo Truyền Ðăng Lục: Trần Tháo thường cùng Tô Thức luận bàn về bút pháp và về sự thành bại của cổ kim, rất thích đạo phật, đã từng ăn rau, ở chùa, không màng gì đến thế sự. Vợ Tháo là Liễu thị, tính hung hãn hay ghen. Mỗi lần Tháo mở tiệc mời khách, nếu có ca kỹ đến hát xướng mua vui thì Liễu thị ở nhà sau máu ghen nỗi lên, lấy gậy đánh sàn sạt vào tường, gầm thét om sòm, khách không chịu nỗi phải bỏ ra về. Tô Thức nhân đấy mới có thơ đùa Trần Tháo là:

Thùy tự long khâu cư sĩ hiền.
Ðàm không thuyết hữu dạ bất miên.
Hốt văn Hà đông sư tử hống
Trụ trương lạc thủ tam mang nhiên.

(Dịch nghĩ: Ai hiền như cư sĩ đất Long Khâu, bàn về thuyết không thuyết có của nhà phật đêm không ngũ, bổng nghe sư tử Hà Ðông rống lên, gậy chống rơi khỏi tay, lòng bàng hoàng quên phắt đi hết).

Câu thơ trêu đùa trên là dựa thơ Ðỗ Phủ: "Hà Ðông nữ nhi thân tích liễu." (Người con gái đất Hà Ðông họ Liễu).

Tô Thức đã mượn chữ Hà Ðông để chỉ Liễu thị vợ Tháo, còn Sư tử hống là tiếng nhà Phật để nói uy nhiêm của phật tổ, nói giọng thuyết pháp của Phật âm thanh chấn động thế giới như sư tử gầm. Nay Trần Tháo thích đàm luận đạo Phật. Tô Thức bèn mượn tiếng nhà Phật để đùa, chỉ cái tính hung hãn hay ghen của Liễu thị.

thumb_up_alt 4 thích


Thảo luận , trao đổi ý nghĩa các từ ngữ trong tiếng Việt, nguồn gốc các từ ngữ, ý nghĩa thành ngữ, tục ngữ, ý nghĩa các từ vựng mới hiện đại...
...